“Các bác sĩ giúp tôi hiểu rằng tôi có thể làm hại con mình nếu cứ để bị trầm cảm trong suốt thai kỳ hơn là nếu tôi dùng thuốc điều trị”.
Câu chuyện trầm cảm của bà bầu: Dùng thuốc sau khi mất thai
Tôi không biết mình bị trầm cảm sau sinh (PPD)
Nhìn lại mọi thứ có vẻ như rõ ràng là tôi đã bị PPD sau khi sinh đứa con đầu lòng. Tôi đã kiệt sức, bị choáng ngợp, cảm thấy rất cô đơn và chỉ khóc lóc. Nhưng tôi không bao giờ nói bất cứ điều gì – làm sao tôi có thể, khi tôi thậm chí còn không thể diễn đạt chính nó?
Tôi cảm thấy tồi tệ khi mình sao lại có cảm giác buồn chán đến vậy – trong khi tôi đang có một cô con gái dễ thương và khỏe mạnh này. Có phải tôi đã không thích khoảng thời gian này? Đó là một giai đoạn khó khăn, khi tôi đã phải chiến đấu để vượt qua nó. Khi bé được 3 tháng tuổi, tôi trở lại làm việc và dần cảm thấy mọi thứ tốt hơn.
Ba năm sau, tôi có con trai – và một lần nữa tôi cảm thấy thật kinh khủng. Tôi đã có tất cả những cảm xúc như trước, nhưng bằng cách nào đó chúng trở nên nặng nề, nghiêm trọng hơn. Tôi cảm thấy vô vọng. Tuy nhiên, tôi đổ lỗi cho chính bản thân mình. Tôi cảm thấy như mình đã không làm đủ vai trò của một người mẹ.
Điều gì đã giúp tôi khi tôi bị trầm cảm?
Trong lần kiểm tra sau sinh 6 tuần, bác sĩ sản phụ khoa đã nói với tôi rằng “bạn không còn là chính mình”. Và bác sĩ đã đúng – trước đây tôi thường là một người rất nhiệt tình, tích cực. Bác sĩ nhận ra tôi đã không chỉ mệt mỏi hoặc hơi buồn chán. Và bác sĩ đã thay đổi cuộc đời tôi bằng cách nói: “Bạn bị PPD. Tôi có thể cho bạn thuốc để cải thiện”
Cô đã kê một đơn thuốc chống trầm cảm và tôi bắt đầu gặp một nhà trị liệu. Tôi có thể ra khỏi giường và làm những gì tôi phải làm: chăm sóc con tôi. Bác sĩ trị liệu đề nghị tôi tập thể dục. Tôi bắt đầu đi dạo với xe đẩy. Tôi cảm thấy yên bình và có thể khám phá những cảm xúc của mình mà không có nhiều phiền toái xung quanh.
Về lâu dài, tôi nhận ra rằng tôi không chỉ bị PPD. Tôi đã bị và có thể bị suốt trong một thời gian dài, trầm cảm và lo lắng. Tôi không thể nhận thấy điều đó cho đến khi tôi dùng thuốc, vì tôi không biết làm thế nào để xác định điều gì đang xảy ra.
Dùng thuốc sau khi sảy thai
Tôi duy trì dùng thuốc sau khi con trai tôi chào đời. Khi bé lên 3 và con gái tôi 5 tuổi, cuộc hôn nhân của tôi đã kết thúc. Khoảng một năm sau, tôi tái hôn và phát mình đang mang thai lần nữa. Nhưng trong tuần thứ 16 hoặc 17, tôi buộc phải chấm dứt thai kỳ vì các vấn đề y tế nghiêm trọng. Đó là điều tồi tệ nhất mà tôi từng trải qua. Phải mất rất nhiều liệu pháp và duy trì dùng thuốc tôi mới có thể cảm thấy tốt hơn.
Sau đó, ở tuổi 43, tôi lại mang thai – và đã rất sợ hãi. Mặc dù các bác sĩ đảm bảo, nhưng tôi cảm thấy dùng thuốc chống trầm cảm khi mang thai cũng có thể gây ra các vấn đề y khoa trong lần mang thai trước của tôi, cho dù ít hay nhiều. Cùng với nỗi sợ hãi bị trầm cảm khi mang thai, tôi càng sợ hãi mình sẽ làm hại con bằng việc sử dụng thuốc điều trị.
Tôi đã không dùng thuốc chống trầm cảm và đó là một cơn ác mộng. Tôi rơi vào tình trạng trầm cảm nghiêm trọng. Tôi đã trải qua một tam cá nguyệt, lúc đó các bác sĩ đã thuyết phục tôi rằng đứa con trai của tôi – một cậu bé khác – khỏe mạnh hoàn toàn. Họ giúp tôi hiểu rằng tôi có thể gây hại cho bé nhiều hơn là dùng thuốc nếu tôi cứ duy trì tình trạng trầm cảm trong khi mang thai. Tôi đã uống trở lại với một liều rất thấp và vẫn duy trì. Con trai tôi chào đời khỏe mạnh. Cậu bé bây giờ đã 16 tháng và mọi thứ rất tốt.
Những gì tôi muốn các bà mẹ khác biết?
Bất cứ lúc nào bạn không cảm thấy ổn, không giống như chính mình, hãy nói với ai đó. Hãy nói với bác sĩ của bạn. Đặc biệt là nếu bạn là một bà mẹ mới. Chắc chắn, có thể là bạn chỉ mệt mỏi hoặc chỉ buồn chán vẩn vơ, nhưng sẽ ra sao nếu không thực sự như thế? Hãy tìm ra tình trạng của mình. Tôi hối tiếc vì đã bỏ lỡ cơ hội thưởng thức những tháng đầu tiên bên cạnh những đứa trẻ sơ sinh của mình.
Đọc thêm những câu chuyện của các bà mẹ về chứng trầm cảm thai kỳ và những câu chuyện của các bà mẹ về chứng trầm cảm. sau sinh.